Thư viện của dân thiết kế LCDF-Hanoi có gì khác biệt?
Thư viện trường mình nằm ở cuối hàng lang tầng 1. Đây là căn phòng có rất nhiều thứ thú vị.
Sách ở đây chỉ tập trung chuyên về các ngành thiết kế sáng tạo, thời trang, nội thất đồ họa, nhiếp ảnh.
Hầu hết sách ở đây được nhập khẩu từ Anh quốc. Toàn những cuốn "must have" hoặc độc lạ cho hội học thiết kế. Nghe nói, trong này còn có nhiều cuốn thuộc hàng hiếm mà người ta đấu giá hoặc săn tìm trên mạng đấy.
Những thứ xinh xinh mà mình nói chính là khu chất liệu vải với cả ngàn loại vải khác nhau ngồi xem cả ngày không hết.
Thư viện chất liệu vải để sinh viên học cách phân biệt các loại vải, để có thêm ý tưởng khi thiết kế, để được sờ tận tay để xem chất liệu mình định dùng có phù hợp với phom dáng thiết kế…
Một góc dành riêng cho hội mê denim.
Còn đây là kiểu tài liệu mà bạn không thể tìm mua ở bất kỳ đâu – những đồ án của các sinh viên khóa trước. Nó sẽ giúp các sinh viên mới hiểu hơn về các học và nghiên cứu.
Đây là kết quả của bài tập môn lịch sử thời trang.
Thư viện LCDF- Hanoi còn là nơi lưu giữ những tập sketch khủng: kỳ công và nặng trịch. Có những cuốn nặng tới 5-7kg.
Một trang sketch nói về quá trình thử nghiệm tạo ra chất liệu, trang trí bề mặt vải. Đọc đi cả nhà sẽ thấy sinh viên ở đây đã từng thử vô vàn cách sáng tạo độc đáo như cắt nhựa, sấy nhựa, rút sợi vải, đan sợi, ngâm giấm, nghiền, ép…theo các kiểu xyz…
Một mẫu trang trí vải lấy cảm hứng từ chính những mạch máu trong cơ thể.
Đâu chỉ toàn sách, thư viện trường mình còn có một cây đàn Piano cho hội thích chill.
Sinh viên đến đây không chỉ là mượn sách, học bài, học nhóm…
Mà còn khâu vá, cắt rập, thêu thùa tại chỗ.
Nơi đây còn thường xuyên tổ chức các hội thảo, tọa đàm để chúng mình gặp gỡ các chuyên gia trong ngành thiết kế sáng tạo.
Nhờ không gian tràn ánh sáng và những ô cửa sổ rất thơ, thư viện LCDF-Hanoi còn được trưng dụng làm trường quay nữa.
Đôi khi, nó cũng trở thành nơi tập trung ‘xả trét’ quy mô lớn của tụi sinh viên chúng mình.
Ví dụ như hôm được thầy khao kem toàn trường như thế này
À quên, còn một hoạt động nữa cũng rất thường xuyên, nhưng mà thôi…