Niềm vui áo mới ở Đán Mẩy
- tuan
- Sept. 20, 2019
Bóc chiếc áo mới, giũ phẳng đầy hào hứng trong nắng rồi khoác lên người, từng ngón tay nhỏ bé lóng ngóng cài tới cài lui từng chiếc cúc và khẽ quay lại nhoẻn miệng cười thật tươi. Có lẽ đó là hình ảnh trong sáng và nhiệm màu nhất trong tâm trí của chúng tôi lúc ấy, nụ cười của cậu bé 7 tuổi như thắp sáng cả Đán Mảy cheo leo…
Sau gần nửa ngày rong ruổi trên những con đường thì khoảng nửa đêm, 20 chiếc xe bán tải của chương trình “Áo mới đến trường 2019” đã đặt chân đến huyện Ba Bể. 6 giờ sáng, khi những tia nắng đầu tiên còn chưa hé lộ, đoàn chia thành hai ngả, một đi theo hướng Đán Mẩy, một đi theo hướng đến Nà Nghè và Khâu Qua, những chiếc xe bán tải đầy ắp những phần quà cứ thế lăn bánh trên từng con đường đất nhọc nhằn của xã Nam Mẫu.
Bắc Kạn mùa này thời tiết thất thường, trời nhiều mây và hay mưa nắng bất chợt. Chỉ mới sáng qua thôi, vừa có trận mưa lớn, đường xá nhiều đoạn sạt lở và trên con đường đất nâu nâu, vẫn còn lấp loáng những vũng nước to nhỏ khiến hành trình của đoàn xe thêm chút khó khăn.
Những chuyến đầy ắp niềm vui
Là chương trình thiện nguyện thường niên, “Áo mới đến trường” được thực hiện bởi Học viện Thiết kế và Thời trang London, Chương trình Thời trang và Cuộc sống – VTV3, Đài Truyền hình Việt Nam cùng CLB Dmax – Diễn đàn Otofun Việt Nam. Đã là năm thứ 7 liên tiếp, nên những con đường đất gập ghềnh, những bản làng xa xôi ở Nghệ An hay Bắc Kạn đều đã khồng còn quá lạ lẫm với những đôi chân nhiệt huyết này.
Đoàn xe hướng về Đán Mẩy đã đến bến thuyền của hồ Ba Bể, mỗi người một tay, góp sức chuyển những phần quà đầy ắp lên thuyền. Sau hơn nửa tiếng loay hoay, cả đoàn cũng sẵn sàng kéo máy cho thuyền chạy băng băng, lướt trên những gợn sóng của hồ Ba Bể. Ba Bể lúc nào cũng vậy, hè cũng như đông, nắng cũng như mưa, nước lúc nào cũng xanh ngắt một màu, thứ màu xanh êm đềm mà cuốn hút đến lạ lùng. Lặng mình cùng tầm mắt trải dài như vô tận trên mặt hồ Ba Bể, những cơn gió mắt lành như đang lau khô đi những giọt mồ hôi, chỉ còn để lại sự hào hứng trên gương mặt của những thành viên trong đoàn.
Hồ Ba Bể trong xanh…
Đoạn đường đất nhọc nhằn nhưng đầy niềm vui
Dừng chân tại bến thuyền du lịch, cả đoàn đi bộ 3 cây số cùng hành lý trên vai để đến được bến thuyền thứ hai. Đây là bến thuyền của những người dân địa phương sinh sống tại vùng này. Tiếp tục hành trình trên những con thuyền máy thô sơ của người dân nơi đây để đến với chặng đường đi bộ tiếp theo, dài hơn 5 cây số. Lúc này những anh chị trong đoàn và các bạn sinh viên của Học viện Thiết kế & Thời trang London đều đã thấm mệt, nhưng với sự giúp đỡ nhiệt tình của người dân địa phương, quãng đường 5 cây số dù nhọc nhằn, cheo leo cũng đã rộn rã những tiếng cười.
Bến thuyền của người dân địa phương
Có mặt tại điểm trường Đán Mẩy vào lúc mặt trời đã đứng nắng ban trưa, mọi người nghỉ tay ăn trưa. Thứ 7 là ngày nghỉ nhưng các bé và cha mẹ đều hào hứng có mặt tại trường từ rất sớm, các em bé cùng nhau vui đùa trong nắng tạo nên một không gian rực rỡ cả đất trời. Thế rồi các bé xếp hàng, nối đuôi nhau đi vào trong lớp, ngồi thật ngay ngắn để chuẩn bị nhận những phần quà đầy ắp tình yêu thương.
Nhận được bộ đồng phục mới tinh còn nguyên nếp gấp, ánh mắt của bao em bỗng trở nên lung linh lạ thường. Bóc chiếc áo mới, giũ phẳng đầy hào hứng trong nắng rồi khoác lên người, từng ngón tay nhỏ bé lóng ngóng cài tới cài lui từng chiếc cúc và khẽ quay lại nhoẻn miệng cười thật tươi. Nụ cười của cậu bé 7 tuổi ấy hay của bao đứa trẻ khác nơi đây như những món quà ý nghĩa vô ngần dành tặng cho cả đoàn. “Dù ở trong lớp rất nóng vì không hề có quạt, mồ hôi của mọi người cũng như các bé rơi lã chã thế nhưng ai cũng cười, ai cũng vui, ánh mắt các em bé sáng long lanh, đẹp vô cùng!” – Hà An, cô sinh viên năm hai háo hức kể.
Các bạn sinh viên của LCDF Hanoi chụp ảnh cùng các bé
Mặc chiếc áo mới, đi đôi dép xăng-đan mới, đeo chiếc cặp sách mới… những món đồ nhỏ bé quá đỗi quen thuộc với một đứa trẻ miền xuôi ấy lại trở thành những “tài sản” quí giá chẳng bao giờ dám mơ đến của những đứa trẻ Đán Mẩy nơi đây.
Những đôi xăng-đan sẽ theo chân các bé đến trường
Các bé mặc đồng phục mới vui liên hoan Trung thu.
Khi mặt trời dần lặng sau đỉnh núi, cả đoàn lại theo chân những con dốc dựng đứng để ra về. Đoạn đường đi bộ hơn 5 cây số ấy vẫn dốc như vậy, vẫn lấm lem bùn đất như vậy nhưng hình đã ngắn hơn đi trong niềm vui của mỗi người. Gió hồ Ba Bể lại thổi, ai ai cũng lặng yên, người nghỉ ngơi, người chụp ảnh, người lại đưa ánh mắt đi xa xăm, chìm đắm trong thế giới của mình.
Các bé tung tăng chân sao ra về cùng chiếc cặp mới trên vai
Ba Bể vẫn thế, vẫn mênh mông và trầm lắng cùng bao phận người, họ dành cả cuộc đời để lặng lẽ sống, lẵng lẽ mưu sinh, lặng lẽ chật vật với bao khó khăn. Nhưng những con chữ đang ngày một gần hơn và khi những bước chân đến trường mỗi ngày thêm rắn rỏi thì cũng là lúc cánh cửa tương lai đang mở rộng trên vai những đứa trẻ miền non cao.